Cặp vợ Việt chồng Đức cùng triển lãm tranh chung

 22:49 | Thứ tư, 24/09/2025  0
Nghệ nhân nấu bia người Đức Benjamin Schiller và vợ Phùng Thanh Hà cùng theo đuổi việc vẽ tranh và khởi đầu bằng triển lãm chung tại Schiller River Club (28 Đường số 10, phường Hiệp Bình, Thủ Đức, TP.HCM) bắt đầu từ ngày 27.9.

Triển lãm bày tranh vẽ riêng của Benjamin Schiller và Phùng Thanh Hà, cũng như tranh vẽ chung của họ. Nhân triển lãm này, cuốn sách mỹ thuật Hành trình cũng được trình làng.

Trước khi chọn Việt Nam sinh sống, đúng hơn, trước khi gắn bó với Phùng Thanh Hà vào năm 2013, Benjamin chưa có ý định vẽ tranh, hoặc nếu có ý nghĩ ấy thì cũng chưa đủ cơ duyên để vẽ. Beni (tên thân mật) chia sẻ, vì bản thân là một người Đức, thường nghĩ đến việc vẽ/sáng tác với những yêu cầu hơi lý tính, hơi chính quy. Chính tình thân với Hà, chính bầu năng lượng mà họ tạo ra nơi sinh sống, chính không khí văn nghệ hơi thiên về cảm tính và cảm tình kiểu Việt Nam, đã thôi thúc và kích hoạt Beni.

Vợ chồng Benjamin và Phùng Thanh Hà. Ảnh: NVCC


Chỉ hơn hai năm gần đây, từ một khích lệ của Hà, kiểu “thích thì vẽ cho vui đi, có gì đâu mà lo”, Beni đã tự vẽ rất nhiều tranh. Với anh, vẽ dễ dàng như cởi chiếc áo quen thuộc ra khỏi tấm thân, để tắm táp, giặt giũ, phơi nắng và mặc vô lại. Cũng chiếc áo ấy, trong vóc dáng ấy, nhưng đã có những sắc thái khác, năng lượng khác.

Benjamin Schiller chia sẻ: “Tôi không vẽ để kể chuyện. Tôi vẽ vì có những điều không thể diễn tả bằng lời nói. Mỗi nét cọ là một nhịp đập, mỗi màu sắc là một ý nghĩ. Bức tranh có thể rối loạn, thô ráp, đôi khi lộn xộn, nhưng nó sống động. Và chính trong cái vẻ thô ráp ấy, tôi lại tìm kiếm sự sáng tỏ. Tôi không để cảm xúc trôi đi vô định. Tôi cố gắng neo giữ chúng lại, trao cho chúng hình hài và cấu trúc, ngay cả khi tất cả dường như bất định. Không phải quy tắc dẫn dắt tôi, mà là cảm xúc. Nhưng chỉ cảm xúc thôi thì chưa đủ, tôi luôn tìm kiếm khoảnh khắc nơi trực giác gặp gỡ kỷ luật, nơi hỗn loạn tìm thấy trật tự. Chính ở điểm giao thoa đó, những bức tranh của tôi thực sự cất tiếng.

Với tôi, hội họa là một cách kết nối. Trước hết là với chính mình, trong sự căng thẳng giữa buông lỏng và kiểm soát, và sau đó có lẽ là với bạn. Khi một bức tranh chạm đến bạn, bạn không chỉ nhìn thấy nó, mà còn cảm nhận được nó. Và trong cảm nhận ấy, có thể chúng ta gặp nhau”.

Tác phẩm Behind the Breaking của Benjamin. 


Từ một nghệ nhân nấu bia theo công thức vài trăm năm của Đức, anh dần rời xa truyền thống này để thay đổi vùng đất sống, thay đổi công việc, rồi hơn hai năm qua vẽ tranh bên bờ sông Sài Gòn. Sau nhiều năm ở Sài Gòn, Beni đã có suy nghĩ rằng muốn sống đến chết ở đây.

Còn Phùng Thanh Hà cũng bắt đầu việc vẽ cách đây hơn 2 năm, sau khi tham gia lớp vẽ chuyển hóa của cô Nihato Hằng Nguyễn trong chương trình Thắp lửa Việt Nam ở rừng Nam Cát Tiên. Chị chia sẻ: “Tôi không vẽ để tạo ra một hình ảnh. Tôi vẽ để chạm vào điều không thể gọi tên, để được là chính mình và được sống trọn vẹn trong khoảnh khắc ấy. Với tôi, hội họa không phải là việc tạo ra một tác phẩm. Nó là một trạng thái. Một dòng chảy. Một cách để quay về với chính mình. Tôi thường bắt đầu bằng sự im lặng. Bằng việc nhìn vào tấm toan trống, có khi nhắm mắt, nghe hơi thở, có khi đặt tay lên mặt tranh như thể đang lắng nghe một cơ thể sống… Tôi không vẽ để diễn đạt điều gì cụ thể. Tôi vẽ để thấy mình. Để giải phóng. Để chảy. Để được sống một cách thô ráp, chân thật, không cần chỉnh sửa…

Mỗi lần vẽ, tôi như bước vào một không gian rất sâu, nơi không còn suy nghĩ, chỉ còn cảm giác, sự khám phá nội tại, kết nối với năng lượng thuần khiết, cho phép bản năng, trực giác được thể hiện… Có những lớp màu bật lên từ ký ức, từ tiềm thức và đôi khi là cả một chuỗi chuyển động cơ thể được lưu giữ lại trên tranh. Đối diện chính mình… nhìn lại… và đi tiếp. Với tôi vẽ như một pháp duyên”.

Tác phẩm Rebirth của Phùng Thanh Hà. 


Phùng Thanh Hà từng làm việc trong ngành thời trang gần 20 năm, từng là một người sống rất mạnh trong lý trí. Những năm gần đây, chị tập trung vào yoga, thiền định, chuyển động trị liệu và các phương pháp chữa lành… Với chị, vẽ là cách để giải phóng cảm xúc và chuyển hóa năng lượng một cách tuyệt diệu.

Trâm Anh

bài viết liên quan
để lại bình luận của bạn
có thể bạn quan tâm

Đọc tin nhanh

*Chỉ được phép sử dụng thông tin từ website này khi có chấp thuận bằng văn bản của Người Đô Thị.