Ảnh: TL
Những đứa con chắc có lẽ cũng không phải là những đứa trẻ cứng đầu cứng cổ, không giữ lời hứa với cha mẹ, nhưng vì các em không thể tìm được cái gì khác để vui chơi giải trí, để khám phá, để giải phóng năng lượng và trí tò mò của mình trong thời gian nhàn rỗi. Trong khi game thì luôn luôn ở đó, sẵn sàng đón nhận các em mọi lúc mọi nơi.
Hãy nhìn qua một vài số liệu sau để thấy trẻ em ở nước khác làm gì trong thời gian nhàn rỗi và hiện trạng của trẻ em chúng ta hiện nay. Cuộc khảo sát do Pascal Verbèke tiến hành năm 2009 tại Pháp cho thấy trong độ tuổi 13-14, có 62,25% nam chơi thể thao và 37,20% nữ chọn các hoạt động thể thao trong thời gian nhàn rỗi.
Chỉ có 29,54% nữ và 35,08% nam trong độ tuổi từ 13-30 cho biết họ chơi game hoặc vào Internet mỗi tuần 1-2 giờ. Có đến 65,17% người trong độ tuổi từ 13-30 cho biết họ tiếp cận một cách dễ dàng các hoạt động văn hóa, thể thao trong thời gian nhàn rỗi (nguồn: joc.asso.fr).
Sở dĩ trẻ em người ta có những hoạt động đa dạng như thế vì các em được tạo những điều kiện để làm điều đó. Chẳng hạn như ở Bỉ, mỗi quận đều có nhà cộng đồng (maison communale), chắc cũng giống với nhà văn hóa của ta nhưng cách tổ chức hoạt động lại hoàn toàn khác.
Tại nhà cộng đồng này, trẻ em sau giờ học được tập hợp lại để vừa học vừa chơi. Các em học làm họa sĩ, thợ mộc, nhà báo, diễn viên, đạo diễn, chơi thể thao... Các nhân viên tại nhà cộng đồng sẽ hướng dẫn các em thực hiện những hoạt động đó, có khi họ mời một họa sĩ đến để hướng dẫn các em vẽ, sau đó cũng có “triển lãm” với các khán giả và “nhà phê bình” là chính các bạn của mình. Chính vì có nhiều hoạt động hợp chuẩn phong phú như vậy nên các em mới rứt ra khỏi máy vi tính, không đam mê game như trẻ em chúng ta.
Việt Nam chúng ta cũng có thể làm được những điều đó nếu chúng ta thật sự quan tâm đến trẻ em vốn được gọi là tương lai của đất nước. Hãy dành cho trẻ em những gì các em đáng được hưởng vì đó là quyền của các em và cũng là trách nhiệm của xã hội với chính tương lai của mình.
ThS. Lê Minh Tiến